Ấn còn chưa tới, một cỗ khí tức hoàng giả tràn trề đã tứ tán ra.
Trong thiên hạ đều là vương thổ, đất ở xung quanh đều là vương thần.
Cả vùng không gian như bị phong ấn, làm cho không người nào có thể trốn, chỉ có thể trơ mắt chờ Nhân Hoàng Ấn ép xuống, chờ đợi hoàng giả chế tài.
Phi Tuyết Kiếm của Yến Tuyết Ngân, Tân Nguyệt Luân của Vân Gian Nguyệt... binh khí của chư nữ đều run rẩy gào thét, hiển nhiên đối mặt uy năng của Thần khí, bọn nó đều không chịu nổi.
Đúng lúc này, một đạo kiếm quang lóe lên, khí tức uy nghiêm từ giữa không trung buông xuống, hòa tan khí tức hoàng giả ở khắp mọi nơi.