- Nô tỳ biết, hơn nữa Đại thống lĩnh kia cũng cảnh cáo ta, hắn rất hung.
Đông Nhi nghĩ đến tràng cảnh lúc trước đối phương uy hiếp mình, nhịn không được rùng mình.
Chẳng qua là té xỉu, sự cấp tòng quyền giúp đỡ bế một chút mà thôi, cũng không phải ngủ với Vương phi, cần khẩn trương như thế sao.
Nghe nàng nói như vậy, lúc này Tấn Vương Phi mới buông lỏng một hơi, đồng thời không khỏi dâng lên một tia hảo cảm, người này ngược lại biết quan tâm, bận tâm thanh danh của ta.
- Đúng rồi, Đại thống lĩnh kia đâu, còn ở đó không?