Tổ An dò xét đối phương, tóc bạc mặt hồng hào, rõ ràng tuổi tác lớn hơn Mạnh Di nhiều, nhưng da thịt lại bóng loáng, cơ hồ không nhìn thấy nếp nhăn, trừ tóc hoa râm như người lớn tuổi, thì cái khác đều chỉ như trung niên.
Ánh mắt hắn nhìn tường vân dưới chân đối phương, nghĩ thầm gia hỏa này thật biết trang bức, vậy mà nghĩ ra phương thức ra sân như thế.
Ánh mắt lão giả kia như điện liếc nhìn toàn trường, tất cả mọi người trong Mạnh phủ đều run rẩy, dường như linh hồn cũng bị người này nhìn thấu.
- Lão tổ!
Mạnh Thiền vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, phải biết những năm này lão tổ Mạnh gia một mực bế quan, chưa từng lộ mặt, thậm chí có người hoài nghi hắn đã chết.