Hắn cũng không quá lo lắng vấn đề thời gian, lúc trước hai lần phá trận, hắn đã phát hiện tốc độ thời gian trôi qua trong phong ấn khác với thế giới bên ngoài, chỉ cần hắn không kéo dài quá lâu, thời gian chắc vẫn kịp.
- Quả nhiên giống như trong ấn tượng của ta, vẫn là nam nhân lòng dạ hẹp hòi đó!
Kiều Tuyết Doanh đi sau lưng hắn, mặt mày tươi cười giễu cợt, bỗng nhiên cảm thấy tâm tình tốt hơn rất nhiều.
Hai người vòng một vòng quanh thôn, thôn này cũng không tính là lớn, lác đác có mấy chục hộ gia đình.
Khi bọn họ đi xong một vòng, màn đêm cũng buông xuống, nam nhân đều canh tác trong đồng ruộng cũng đều về nhà, trong phòng truyền đến một số tiếng nói cười, đương nhiên cũng có gia đình bất hạnh, các loại cãi nhau từ xa cũng có thể nghe thấy, còn có một số tiếng thở dài, không cần hỏi cũng biết nhà bọn họ khẳng định gặp phải khó khăn không nhỏ.