Hắn cũng không ngốc, sẽ không làm loại sự tình thả hổ về rừng, Đại Vương đã bị triệt để phế bỏ, mặc kệ là tay chân, kinh mạch, hay đan điền khí hải, khẳng định không thể tu luyện tiếp.
Mạnh Thiền nhếch miệng.
- Có thể còn sống đã đủ, đa tạ Nhiếp Chính Vương.
Tổ An ân một tiếng, trong đầu lại kìm lòng không được hiện lên một màn ở trong phòng lúc trước, lúc ấy không có cảm giác gì, hiện tại hồi tưởng lại, Mạnh Thiền đúng là nữ nhân rất xinh đẹp, dáng người thướt tha uyển chuyển, bầu ngực căng tròn, eo thon da trắng… khó trách năm đó có thể cùng Bích Linh Lung tranh giành vị trí Thái Tử Phi.
Chuyện gì xảy ra, sao đột nhiên cảm giác hơi nóng.