Nàng đã bởi vì thân thể không khống chế được mà dẫn tới linh hồn cũng phải chịu trùng kích mãnh liệt, nàng không thích loại cảm giác đối phương muốn nàng sống thì nàng được sống, muốn nàng chết thì nàng phải chết này, huống chi thực lực của đối phương thấp kém như vậy, nếu là năm đó, hắn chính là con kiến mà nàng không thèm nhìn, giờ lại phải cam tâm bị hắn chinh phục.
Người làm công cụ phải có giác ngộ của người làm công cụ, cho nên nàng trực tiếp dùng bí thuật đẩy nhanh thời gian bùng nổ nguyên dương của đối phương, sau đó đẩy nam nhân trên người ra, yên lặng luyện hóa tinh huyết siêu cấp và Hồng mông chi khí vừa hấp thu.
Tổ An vốn định thân thiết ôn tồn với nàng một chút, nào ngờ lại trực tiếp đã bị đẩy ra, trong lòng lập tức có chút trống vắng, chỉ có điều nghĩ lại một chút, Sở Sơ Nhan chắc là thẹn thùng không biết đối mặt với mình thế nào.
Vừa nghĩ như vậy, hắn lập tức cảm thấy bình thường trở lại.
Chú ý thấy Sở Sơ Nhan ngồi xếp bằng ở bên cạnh, dường như đang tu luyện, hắn thầm bội phục, quả nhiên không hổ là kỳ tài tu hành, không bỏ qua bất kỳ một cơ hội tu luyện nào.