Kỷ Đăng Đồ nghĩ thấy cũng đúng, nếu nhìn thấy mà cương lên, ở trước mặt mọi người, mình cũng không tiện làm gì, cứ để sau khi trở về trốn ở trong phòng chậm rãi thưởng thức, một khi nổi hứng, có thể trực tiếp kéo màn, sau đó...
Nhìn thấy bộ dạng như lấy được chí bảo của hắn, Tổ An thầm cười lạnh, thoại bản này có chút đặc thù, nội dung rất nước tiểu.
Loại thoại bản tầm thường, ví dụ như bản lần trước cho Kỷ Đăng Đồ, cho dù có tình tiết đội mũ xanh, nhưng góc nhìn thứ nhất cơ bản là ở bên nữ chủ và những tên lông vàng đó, nam chủ chỉ là người công cụ đáng thương.
Nhưng bản này thì khác, từ đầu tới cuối đều là loại phương pháp sáng tác thoại bản chính thống, hoàn toàn là thị giác của nam chủ, bất tri bất giác liền thay vào thân phận của nam chủ, sau đó chờ khi phát hiện tình tiết xanh mượt, muốn rời khỏi đã không kịp.
Bên trong có các loại tình tiết kịch tính, nam chủ có các loại hy vọng lật bàn, cho tới về sau cho ngươi tràn ngập chờ mong xem tiếp, lập tức là một mảng thảo nguyên xanh mượn ùa tới.