Lúc này Tổ An mới ý thức được mình còn ôm nàng, nhất thời mồ hôi đổ như thác, vội vàng buông ra, sau đó nhảy đến một bên:
- Mong phu nhân bỏ qua cho, vừa rồi sự tình khẩn cấp, ta chỉ có thể ra hạ sách này.
Nghe hắn không ngừng giải thích, Tần Vãn Như mặt trầm như nước, không nói tiếng nào.
Trong lòng Tổ An có chút run rẩy, đoán chừng mình thật chọc giận nàng.
Tuy thế giới này không giống Trung Quốc cổ đại, yêu cầu nam nữ nghiêm khắc như vậy, nhưng còn không khai phóng đến mức để con rể và mẹ vợ ôm ấp thân mật như vậy.