Tiểu Thỏa hít sâu một hơi:
- Ta biết những cái này, nhưng vậy thì sao, ta đã đồng ý giúp hắn, vậy chỉ cần hắn cuối cùng giành được thành công, khi thỉnh thoảng nhớ về ta, nghĩ tới chuyện tốt ta làm cho hắn, đã đủ khiến ta cảm thấy mỹ mãn rồi, ta vốn cũng không nghĩ có thể song túc song tê với hắn.
- Nghĩ tới chuyện tốt ngươi đã làm?
An cười nhạo một tiếng.
- Ngây thơ! Hắn không hận ngươi thấu xương đã là tốt lắm rồi.