Tổ An thầm kêu may mắn, nếu không phải có Hoàng Hậu Đại Tần Mị Ly tồn tại, hắn cũng không biết những sự tình này, cho nên trước đó nhìn thấy cha con Phi Liêm Ác Lai, liền trọng dụng bọn họ, lúc đó cũng nghĩ dùng bọn họ làm hậu thủ, không nghĩ tới thật dùng tới.
Vũ Canh triệt để thu tay lại, chậm rãi từ không trung hạ xuống mặt đất, xung quanh vốn sụp đổ hết thảy rơi vào trạng thái đứng im.
Ánh mắt hắn phức tạp nhìn Tổ An:
- Ngươi thật khiến ta rất giật mình, lại có an bài như vậy. Tuy đây không phải trực tiếp nghịch thiên cải mệnh, cải biến kết cục Thương diệt năm đó. Nhưng coi như ngươi cải biến thế nào, thì hết thẩy chỉ là hư giả, căn bản không ảnh hưởng thực tế, sao so được hậu nhân Phi Liêm ở trong lịch sử diệt Chu khiến người ta thống khoái.
Tổ An chắp tay: