Lúc này Tổ An mới chú ý thấy dung mạo của thiếu niên này có vài phần tương tự với tỷ muội Sở Sơ Nhan, không thể không cảm thán gien nhà bọn họ thật sự rất tốt.
Có điều nghe thấy những lời đó của hắn, không khỏi không biết phải nói gì, lại một hài tử gấu, nói chuyện kiểu gì vậy.
Nếu đối phương là tiểu cô nương, có lẽ độ nhẫn nại của hắn sẽ cao hơn một chút, nhưng là nam, tiểu di tử biến thành tiểu cữu tử, loại chênh lệch này khiến ngữ khí của hắn không được tốt!
- Đương nhiên là coi trọng vẻ anh tuấn tiêu sái của bản công tử, coi trọng vẻ ngọc thụ lâm phong của bản công tử, coi trọng ta không giống như người nào đó vừa gặp mặt người khác đã tùy tiện khẩu xuất ác ngôn.
Nghe ra vẻ châm chọc trong lời nói của hắn, sắc mặt thiếu niên lập tức hết xanh lại trắng: