Trên mặt Thu Hồng Lệ lại khôi phục nụ cười kiều mỵ thường ngày:
- Công tử làm sao vậy, vừa gặp mặt đã muốn dập đầu, sao lại không biết xấu hổ như thế.
Nàng ta bỏ đi vẻ đoan trang lạnh lùng, thằng ôn này rõ ràng chính là thích loại phong tao này, so sánh với Trịnh Đán vừa rồi, dù là nàng ta nằm vùng ở Thần Tiên Cư một đoạn thời gian, cũng tự thẹn không bằng.
Tổ An cũng có chút xấu hổ:
- Ha ha, thì ra là Hồng Lệ...