Đợi Chu Tà Xích Tâm rời đi, Tổ An đóng cửa thật kỹ, Vân Gian Nguyệt đã ngồi ở cạnh giường, khinh bỉ liếc hắn một cái:
- Nịnh hót.
- Ngươi biết cái gì, cái này gọi là nhân tình thế thái, nói vài lời êm tai lại không tổn thất gì, còn có thể giữ gìn mối quan hệ, cớ sao mà không làm.
Tổ An không vui phản bác.
Vân Gian Nguyệt lạnh nhạt nói: