Hắn tự biết lỡ lời, vội vàng nuốt trở về:
- Nàng là nhân vật như thần tiên, nếu coi trọng lưu manh vô lại như ngươi, ta trực tiếp dựng ngược đớp cứt tại chỗ.
Tổ An bĩu môi:
- Lại muốn hết ăn rồi uống? Được, thỏa mãn ngươi một chút.
Vừa nói vừa từ trong ngực lấy ra một ngọc bội toàn thân trắng như tuyết, phía trên điêu khắc hoa văn tinh mỹ, ở giữa nhất có một chữ “Ngọc”: