Hai huynh đệ vừa nói chuyện phiếm, vừa nhìn Thái Tử Phi ưu nhã cao quý, quả nhiên là một loại hưởng thụ như gió xuân ấm áp.
Song phương cách tương đối gần, hai người có thể rõ ràng ngửi được mùi thơm trên người đối phương truyền đến, kìm lòng không được kích động, ánh mắt có chút làm càn nhìn ngắm những bộ vị nhạy cảm, trong lòng ham muốn bắt đầu sinh sôi:
- Trước kia chỉ cảm thấy Linh Lung rất đẹp, khí chất cao quý, không nghĩ tới dáng người tốt như vậy.
- Quả nhiên là ngực nở mông cong eo thon, Thái Tử ngu xuẩn kia có tài đức gì có thể nắm giữ diễm phúc như vậy.
- Ừm, trước đó tựa hồ Thái Tử không ngại Tổ An ôm Linh Lung, có phải hắn có đam mê phương diện nào đó hay không, hoặc nói hắn căn bản không biết điều này có ý nghĩa gì? Mặc kệ là loại nào, tựa hồ chúng ta có hi vọng.