- Từ Phúc? Từ Phúc!
Hàn Chung đầu tiên là mờ mịt, sau đó bỗng nhiên che đầu, biểu lộ cực độ thống khổ.
- Ta không biết, ta không biết... Ha ha ha, các ngươi đều phải chết... Các ngươi đều phải chết... Ai cũng không sống được...
Mị Ly biến sắc, còn muốn hỏi gì, lại phát hiện thanh âm hắn im bặt, tỉ mỉ quan sát, thấy hắn đã tắt thở.
Theo Hàn Chung tử vong, bãi cỏ xung quanh vốn xanh mơn mởn trong nháy mắt khô héo, chỉ còn lại có một đống cỏ khô màu vàng.