Hà Lệ nhịn không được nhìn Triệu Duệ Trí, trước đó bọn họ đều trốn về phía cầu ánh sáng, sau đó cơ duyên xảo hợp cùng tiến tới, vốn nhìn thấy Hoàng Đế bọn họ còn cảm thấy có núi dựa lớn, ai biết gia hỏa này trực tiếp bắt một số người ném ra làm bia đỡ đạn ngăn chặn hai tướng quân khủng bố, lúc này mới thuận lợi trốn về phía cầu ánh sáng.
Trên người những tượng đất kia tựa hồ có cấm chế gì, ngừng bước ở trước cầu ánh sáng không tiến, không cách nào đuổi theo, bọn họ mới miễn cưỡng đào thoát một mạng.
Mặc dù biết mục đích Hoàng Đế lưu tính mạng của bọn họ, nhưng vừa rồi tận mắt nhìn thấy vẫn làm trái tim băng giá, đáng tiếc trong lòng lại nhiều oán niệm cũng không dám biểu lộ ra, bây giờ chỉ cầu sống lâu một khắc tính một khắc.
Lúc này Triệu Duệ Trí có chút điên cuồng cười rộ lên:
- Nào có Tiên Cung gì, nào có trường sinh bất lão gì, kết hợp tất cả kiến thức trên đường, cái này nói rõ là lăng tẩm của một vị Đế Vương nào đó, nếu là lăng tẩm, thì làm sao có thể có thuốc trường sinh bất lão.