Hô hấp của Sở Ấu Chiêu cứng lại, vốn đối phương khen tỷ phu trong lòng nàng sẽ cao hứng, bất quá khen hắn chính nhân quân tử... nữ nhân này xinh đẹp như thế, đáng tiếc tuổi còn trẻ đã mù.
Tổ An ho nhẹ:
- Được rồi, Trịnh tiểu thư dù sao cũng là đồng hương Minh Nguyệt Thành, ngươi vừa đến đã giống như thẩm vấn phạm nhân, khó tránh khỏi có chút thất lễ.
Mặc dù đối phương giải thích hợp tình hợp lý, nhưng Sở Ấu Chiêu luôn cảm thấy cả sự tình tràn đầy quỷ dị, bỗng nhiên nàng chỉ vào váy dài trên bình phong:
- Vậy vì sao váy của tỷ tỷ ta ở đây?