Bích Tử Ngang vốn chướng mắt hoa khôi khác, nhưng nghĩ đến nếu mình phất tay áo rời đi khó tránh khỏi sẽ bị người cho rằng độ lượng không lớn, thế là cười gật đầu nói:
- Đa tạ Nam Huân cô nương.
Rất nhanh hắn ở dưới nha hoàn chỉ dẫn rời đi, Nam Huân quay người trở lại nhìn Tổ An:
- Công tử, tối nay thiếp thân là người của ngài, mong được thương tiếc.
Tổ An không thể không thừa nhận, những hoa khôi thanh lâu này thật quá biết câu người, dùng ánh mắt cao ngạo lãnh diễm nói ra lời mềm mại đáng yêu, đủ để cho bất kỳ nam nhân nào cũng khí huyết sôi trào.