Thu Hồng Lệ có chút xấu hổ, dậm chân một cái, sau đó như chạy trốn rời đi, chỉ để lại dư hương trong không khí.
Tổ An hiểu ý cười cười, bất quá nghĩ đến tác dụng phụ, hắn có chút buồn bực, Vân Gian Nguyệt này thật không phải người tốt, dạy công pháp tào lao gì vậy chứ.
Đúng lúc này, bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động, phát giác được có người tiếp cận, hắn vội vàng che mặt.
Cũng không lâu lắm, một bóng người thấp bé nhanh chóng chạy tới, đương nhiên là Kim Bài Đệ Thất.
- Người đâu?