Bất quá khi ngẩng đầu nhìn đôi mắt thâm thúy mỹ lệ của đối phương, ánh mắt tinh khiết không gì sánh được, không chứa chút tà niệm, hắn lập tức biết mình nghĩ sai.
- Thực không có ý tứ, trước đó đang ngủ.
Ngọc Yên La khẽ mở môi son, thanh âm êm tai giống như hoàng oanh, đồng thời có một loại ung dung của quý phụ.
- Gần đây quá mệt, thực không có sức làm gì, lại lo lắng ngươi đợi lâu, cho nên trực tiếp để ngươi vào, mong ngươi đừng nên trách.
- Phu nhân nói quá lời, ngươi nguyện ý phá lệ gặp ta, ta đã rất vui vẻ, làm sao có thể trách móc.