Huống chi hiện tại hắn biết Ngọc Yên La là đệ tử của Tế Tửu, còn làm khó dễ như vậy, như giữa hai người có thù oán gì vậy.
Lúc này Ngọc Yên La rốt cục mở miệng:
- Vị đại nhân này, mọi thứ đều phải nhìn chứng cứ, nói nhiều như vậy bất quá là cá nhân ngươi phỏng đoán mà thôi, tùy tiện bỏ tiền tìm người kể chuyện cũng có thể biên ra cố sự tương tự, đây chẳng phải có thể tùy tiện vu oan người sao?
Các quan viên mở miệng phụ họa, lúc này không phải thời điểm tranh luận đúng sai, mà là lợi ích của bọn họ và Ngọc gia buộc chung một chỗ.
Tổ An âm thầm gật đầu, Ngọc Yên La không hổ là tộc trưởng, coi như nàng thật là Mỹ Đỗ Toa, lúc này cũng quyết không thể thừa nhận, chỉ cần ấn định không phải, người khác sẽ không làm gì được nàng.