Tổ An tiếp tục phát lực, nhục côn cứng ngắt không ngừng đâm chọc vào huyệt hoa mềm mại của Tuyết Nhi, toàn thân nàng thoáng cái mềm ra, thân thể khoái cảm từng trận, trùng kích đến toàn thân tê dại, hàm răng ngọc cắn chặt, hai hàng lông mày nhíu lại, thừa nhận nhục côn của Tổ An xung kích, vừa như thống khổ, vừa như sung sướng, từ yết hầu nàng rên lên thanh âm như khóc như tố, không ngừng khơi dậy dục hỏa của Tổ An.
Tiểu Yêu Hậu lại không kịp thẹn thùng, ngược lại kinh hoảng nói:
- Ngươi nhẹ chút! Nếu để cho người bên ngoài nghe được thì hết!
- Yên tâm, ta đã bố trí xuống kết giới cách âm.
Trên giường truyền đến thanh âm mơ hồ không rõ của Tổ An, tựa hồ miệng bị cái gì chiếm dụng.