Ngọc Yên La thì thôi, nhưng Vân Gian Nguyệt và Yến Tuyết Ngân thì vừa thẹn vừa ngây người, bất quá các nàng ở cùng Tổ An lâu như vậy, biết tuy hắn bình thường có chút hoa tâm, nhưng tuyệt đối không đến mức ở thời khắc mấu chốt này tinh trùng lên não, bởi vậy dù trong lòng nghi hoặc, nhưng không có phát ra tiếng.
Đúng lúc này, bên cạnh truyền đến chấn động, tựa hồ có vật nặng gì rơi xuống, chấn đến nước biển xung quanh cuồn cuộn.
Tu vi của mấy người đều không thấp, dù bốn phía tăm tối, nhưng căn cứ thần hồn hoặc khí thế, đại khái cảm nhận được bên cạnh phát sinh chuyện gì.
Chỉ thấy một khung xương thật dài nằm ở cách đó mấy chục trượng, ước chừng 100 trượng, chính giữa gãy mấy tiết.
Phụ cận còn rơi rất nhiều lân phiến, đó là khung xương của Nghĩ Lân Tử Vong Nhuyễn Trùng!