Không bao lâu, mấy người liền không nhìn thấy bóng dáng của nó.
Bất quá bởi vì thực lực cường đại đến loại cấp độ này, lo lắng bị nó đánh hồi mã thương, cho nên mấy người không có vội vã động, vẫn không nhúc nhích ở tại nguyên chỗ.
Bởi vì bạch tuộc rời đi, tình thế không còn khẩn trương giống như trước đó, mấy người vừa buông lỏng liền ý thức được tư thế bây giờ xấu hổ.
Bởi vì vừa rồi quá khẩn trương, dù xung quanh là nước biển băng lãnh, mấy người cũng kinh hãi đổ mồ hôi nóng, bọn họ lại dính sát nhau, trong lòng nhất thời dâng lên ý nghĩ kỳ quái.
Vân Gian Nguyệt và Yến Tuyết Ngân giãy dụa muốn rời khỏi, Tổ An vội vàng ngăn cản: