Tròng mắt Ngô Lương xoay chuyển, vừa rồi Yêu Hoàng và Cùng Kỳ đại chiến, hắn và Kim Ô Thái Tử tu vi kém quá xa, nên đều không có tới hỗ trợ, bây giờ chiến lực của hai người còn rất hoàn chỉnh.
Hắn tự hỏi có nên nhân cơ hội này tạo phản, liên hợp đám người Tổ An xử lý Yêu Hoàng hay không, bằng không mình một mực ở dưới tay Yêu Hoàng, chưa hẳn có thể sống đến sau cùng.
Nhìn thấy nhi tử bộ dáng hiếu tâm, Yêu Hoàng thầm mắng ngu xuẩn, đây không phải nói cho đối phương biết ta đang trọng thương sao?
Hắn lấy tay đẩy Kim Ô Thái Tử ra, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm đám người Tổ An:
- Không nghĩ tới các ngươi lại có lá gan tới.