Tổ An ra hiệu nàng không cần đa lễ như vậy:
- Nói đến thật đúng là duyên phận, ngươi đi trước nhiều ngày như vậy, chúng ta lại còn có thể gặp nhau, thời điểm ta rời kinh, Tạ Tú còn nhờ ta chiếu ứng ngươi, không nghĩ tới ngày này đến nhanh như vậy.
- Cuối cùng không có phí công thương tiểu tử kia.
Khóe môi Tạ Đạo Uẩn hơi giương lên, trong lòng tràn ngập cảm giác gia đình ấm áp.
Bỗng nhiên nàng chú ý tới biểu lộ của Tổ An có chút quái dị, tựa hồ bị sự tình gì chọc cười, nhịn không được hỏi: