Nơi này cách Dịch Quận gần vạn dặm, Tổ An một đường không dám chậm trễ, toàn lực thúc giục Phong Hỏa Luân, cả người giống như sao băng vạch phá chân trời, phá vỡ bức tường âm thanh, không khí xung quanh sền sệt như nước, cũng chỉ có cường độ thân thể như hắn hiện tại, mới chịu được tốc độ như thế, tu sĩ bình thường chỉ sợ đã sớm nổ tung.
Một đường nhanh như điện chớp, thời điểm nửa đêm đuổi đến Dịch Quận, mà lấy tu vi của Tổ An bây giờ, cũng mệt mỏi đến thở hồng hộc.
Hắn tìm cơ hội vụng trộm hạ xuống ở trong thành, như loại đại thành này, sẽ có trận pháp phòng ngự, nhưng đối với Tông Sư trở lên hiệu quả có hạn, đương nhiên chỉ cần không phải bị địch nhân chui vào số lượng lớn, chỉ mấy Tông Sư sẽ không có uy hiếp gì với loại đại thành này.
Trước đó trên đường đi Vân Trung Quận, đi ngang qua Dịch Quận, lần này tới ngược lại xe nhẹ đường quen.
Ở trong thành chuyển một hồi, rốt cuộc tìm được ám hiệu do Tiếu Kiến Nhân lưu lại, may mắn bây giờ trời tối người yên, bớt đi rất nhiều phiền phức.