Cho dù là Tông Sư trúng độc của nàng, không chết cũng vứt nửa cái mạng, đương nhiên, Tông Sư sẽ không dễ dàng trúng độc của nàng như vậy.
Tổ An nhìn ngón tay, vết thương trên đầu ngón tay đã khép lại, Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh của hắn không chỉ có sức khôi phục siêu cường, còn có công hiệu giải độc, chí ít cho đến trước mắt, đụng phải độc dược cơ bản đều không làm gì được hắn.
Thấy hắn đứng tại chỗ không nhúc nhích, Triệu Tiểu Điệp chỉ nghĩ hắn ra vẻ trấn định, trên thực tế đang lặng lẽ bức độc, nên không cho hắn cơ hội điều tức, trực tiếp cận thân, chỉ cần hắn giao thủ với mình, khí huyết sôi trào, độc tính sẽ không áp chế nổi.
Để cho nàng ngoài ý muốn là, tựa hồ đối phương không có một chút bối rối.
Có điều nàng không lo lắng, vốn là đệ tử thiên tư xuất chúng của Ly Hận Thiên thế hệ này, gần với Chích Nhân sư huynh, đối phó một người ngay cả nguyên khí ba động cũng nhìn không ra, còn không phải dễ như trở bàn tay?