Sau khi trở về phòng, Vân Gian Nguyệt uống liền hai chén trà cũng không tiêu hỏa.
Thu Hồng Lệ hé miệng cười rót trà cho nàng lần nữa:
- Vừa rồi ở Kim Đỉnh không thấy ngươi nổi giận như thế.
- Tiểu tử kia có thủ đoạn đặc thù, có thể cảm giác được người phẫn nộ, ta không phải sợ thân phận lộ ánh sáng.
Vân Gian Nguyệt hậm hực, hai người cùng một chỗ trải qua nguy hiểm lâu như vậy, nên biết một số năng lực của hắn.