Tổ An thầm tặc lưỡi, lực lượng của Ngũ phẩm quả nhiên không phải hắn hiện tại có khả năng chống lại, lúc trước thắng được Viên Văn Đống đúng là vô cùng may mắn, đương nhiên ít nhiều cũng nhờ mình có tri thức khoa học hiện đại.
Lúc này Sở Sơ Nhan và Thạch Côn đang đứng ở trung tâm bão táp, thân hình hai người thoắt ẩn thoắt hiện, không ngừng công kích tới lẫn nhau.
Bão táp mắt thường có thể nhìn thấy càng lúc càng nhỏ, bông tuyết lại càng lúc càng lớn, đến về sau, lấy Sở Sơ Nhan làm trung tâm vòng tròn, băng sương đầy trời trút xuống, phạm vi mấy trượng đều là một mảng trắng ngần.
Đừng nói là mặt đất bị phủ lên một tầng bông tuyết, ngay cả tóc, tứ chi và bên ngoài thân thể của Thạch Côn đều loáng thoáng bị phủ lên một tầng sương lạnh.
Trong lòng hắn kinh hãi, nữ nhân này quả nhiên không hổ được xưng là thiên tài không xuất thế, hiện giờ giao phong chính diện hắn không ngờ lại rơi vào thế hạ phong.