Đám người Quan Sầu Hải, Vương Vô Tà vô ý thức nhìn nàng một cái, nữ nhân này xưa nay không phải bàng quan sao, vì sao đột nhiên quan tâm chuyện này như vậy?
Bất quá càng nhiều người vẫn nhìn về phía Vân Gian Nguyệt, để nàng nói ra làm sao cứu Bành Vô Diễm trở về.
Chỉ có Tổ An rõ ràng Thu Hồng Lệ mất tích là tự biên tự diễn, nàng căn bản cho không ra đầu mối hữu dụng gì.
Lúc này Vân Gian Nguyệt ho nhẹ một tiếng:
- Kỳ thật đây là bí mật của môn phái chúng ta, nếu hôm nay quan hệ đến Bùi sư điệt, ta cũng không giấu, môn phái chúng ta lưu lại một linh phù định vị ở trên người Vô Diễm, một khi mất tích vượt quá thời gian quy định, sẽ tự động kích hoạt, ta cảm ứng được nên lần theo tìm qua, kết quả phát hiện nàng ở trong một sơn động, bất quá chuyện ngoài ý muốn chính là lúc đó trong động chỉ có một mình nàng, kẻ bắt cóc nàng không biết đi nơi đâu.