Tâm tình của Tổ An như mặt hồ, bây giờ hắn đã không giống như năm đó, sẽ chờ mong một số sự tình mập mờ gì.
Sáng sớm ngày thứ hai, Bạch phi tỉnh dậy, đầu tiên là giật mình, bất quá nhìn thấy Tổ An như tảng đá tĩnh toạ, trên mặt nàng lộ ra nụ cười tĩnh mịch.
Rất lâu không có ngủ an giấc như thế.
Chính nàng cũng kinh ngạc, mình xuất thân Ma giáo, hơn nữa ở trong hoàng cung sinh hoạt nhiều năm, lại sẽ tin tưởng một nam nhân như thế...
- Ngươi tỉnh rồi?