Vân Gian Nguyệt gánh nặng trong lòng liền được giải khai.
Vương Hữu Quân khẽ lắc đầu, trực tiếp đẩy trường đao trở về:
- Đao này tuy tốt, chỉ bất quá ta không phải người dùng đao, cầm đao này cũng không có tác dụng gì.
Trong lòng Vân Gian Nguyệt cảm giác nặng nề, trên người mình rất khó tìm ra vật giá trị có thể so với cây đao này, cũng không thể đưa Tân Nguyệt Luân hay Trường Tín Cung Đăng ra.
Vương Hữu Quân nhìn về phía Tạ Đạo Uẩn: