Lúc này Tổ An cũng thấp tha thấp thỏm, những trường kiếm sĩ đó vung vũ khí xong tới, phải biết rằng hắn đã buông vũ khí, vạn nhất thứ này không thể dùng được, hôm nay sợ rằng thật sự sẽ phải làm một đôi đồng mệnh uyên ương với Sở Sơ Nhan.
Thấp thỏm không thôi mở đèn pin, Thạch Côn và Kiều Tuyết Doanh ở bên kia cũng nhìn chằm chằm thứ trên tay hắn, sau đó một giây tiếp theo, hai người đều cảm thấy mắt đau nhói!
Tuy trong lăng mộ này có ánh sáng, nhưng phát ra chỉ là một loại ánh sáng nhạt, miễn cưỡng thấy được mà thôi, kết quả "Gậy cời lò" trong tay Tổ An bỗng nhiên sáng lên, bọn họ cảm thấy giống như nhìn thấy mặt trời.
Những trường kiếm sĩ cương thi đó lại không chịu nổi, ai nấy phát ra tiếng hét thảm thê lương, liều mạng chạy ra sau, mấy tên lúc ban đầu xông lên trước nhất thậm chí cả người đều bốc khói.
Tổ An mừng rỡ, không ngờ thứ này thật sự hữu dụng, chú ý thấy cung tiễn thủ ở xa xa đang kéo cung cài tên, hắn trực tiếp chiếu đèn pin tới.