Nhưng thế thì có ích lợi gì, năng lực hắn rất muốn lại vẫn không có.
- Thứ ngươi cho ta ăn là gì thế.
Thanh âm nhu hòa êm tai của Sở Sơ Nhan truyền đến, vừa rồi phương tâm là một mảng hỗn loạn, nàng theo bản năng nuốt vào lá cây mà đối phương nhét tới bên miệng, cánh hoa Vô Tung Huyễn Liên mát rượi còn có một cỗ lực lượng ôn hòa kỳ dị chảy khắp toàn thân, khiến nàng lập tức cảm nhận được hoa này nhất định không phải phàm vật.
Tuy hiện giờ nguyên mạch của nàng vẫn bị hủy hết, nhưng thương thế trong thân thể lại đang khôi phục với tốc độ cực kỳ khoa trương, nàng thậm chí lờ mờ có một loại cảm giác, qua mấy năm nữa chậm rãi tu dưỡng, nói không chừng kinh mạch đã đứt có khả năng liền lại.
Tuy đến lúc đó một thân tu vi bị phế hết, thậm chí hành động cũng không linh hoạt được như người thường, nhưng vẫn tốt hơn là cả đời nằm liệt trên giường.