Thần sắc Tổ An lại nghiêm túc, Linh Tê Nhất Chỉ nhanh chóng điểm ở trước người, giúp nàng tiêu trừ kinh mạch trầm tích.
Tang Thiến nhất thời cảm thấy thân thể ấm áp, hơn nữa đối phương tiếp xúc, đều phảng phất như có một cỗ điện lưu chảy qua, dễ chịu hơn thời điểm Trịnh Đán giúp đỡ rất nhiều.
Trịnh Đán lại gần, trêu đùa.
- Tổ đại ca, Thiến Thiến... đẹp mắt không?
Tang Thiến xấu hổ nguýt nàng một cái.