Nhìn thấy bộ dạng không ngừng hối hận của hắn, Kiều Tuyết Doanh lại phá lệ mỉm cười:
- Tên gia hỏa ngươi, miệng luôn không đứng đắn như vậy, chẳng trách lại khiến người ta chán ghét.
Tổ An lập tức mặc kệ:
- Đại tỷ, vừa rồi ta cứu ngươi, miệng ngươi lại độc như vậy, thế là không hay đâu.
Hắn còn chưa nói xong, Kiều Tuyết Doanh lại bỗng nhiên ngẩng đầu lên, hôn lên miệng hắn.