Liễu Ngưng căm phẫn nói:
- Rõ ràng ngươi đã giết chết yêu ma lần đó rồi, vì sao còn phải bội ta?
- Đúng là đã giết, nhưng về sau, lúc đêm khuya vắng người, đột nhiên cảm thấy yêu ma kia nói rất đúng.
Lữ công công cười cười:
- So với việc cứ chỉ đứng trong bóng tối nhìn ngươi và Nhiếp Chính Vương ân ái, ta cảm thấy mình nên tự thân thưởng thức nương nương thì hơn. Sau đó thì thuận lý thành chương, đôi bên hợp tác. Nếu ta không đánh chết yêu ma lần đó, thì sao ngươi buông bỏ phòng bị với ta.