Mãnh hổ kia đi quanh tấm gương, thỉnh thoảng vuốt vuốt chân trước, tựa như chưa quen với bộ dáng lúc này. Ngay sau đó, mãnh hổ dần biến hoá, thân hình to lớn thành một con chim nhỏ.
Chim nhỏ gương cánh tay tới bay lui, cảm thấy rất lạ lẫm. Lúc sau, chim nhỏ bay mỏi rồi, lại biến mất trước gương, nhìn kĩ sẽ thấy chỗ đó xuất hiện một con muỗi nhỏ.
Biến thành đủ loại động vật một lượt xong, làn khói bụi tản ra, thân hình Tổ An xuất hiện trước gương.
Thần sắc hắn cực kỳ cổ quái, vừa biến hoá vui quá, hắn đã biến thành tất cả động vật trong trí nhớ một lần, có lúc kích động, suýt biến thành giòi… May hãm lại kịp.
Vạn Sinh Biến Hoá Thuật này quá nghịch thiên, còn hơn cả bảy mươi hai phép thần thông của Tôn Ngộ Không.