Sắc mặt Tạ Tú lập tức xịu xuống, vốn là một hồi ước hạn hương diễm, mọi người tâm sự phong hoa tuyết nguyệt, tiếp theo thì thuận lý thành chương trao đổi sâu hơn trên giường, nhưng lão tỷ ở bên cạnh thì những cái này toàn bộ đều biến thành bọt nước.
- Thường ngày ngươi dây dưa với nhiều nữ tử tới mấy ta cũng lười chẳng muốn quản ngươi, dẫu sao bọn họ đều nữ tử đàng hoàng, nhưng cái gì thì khác.
Tạ Đạo Uẩn nhéo đệ đệ đệ đệ.
- Thu Hồng Lệ có đẹp có tài hoa tới mấy, phụ thân cũng tuyệt không cho phép một nữ tử thanh lâu tiến vào cửa Tạ gia.
Tạ Tú lẩm bẩm: