Lúc này một thanh âm trêu tức truyền đến, chỉ thấy Bạch Tố Tố cười trên nỗi đau của người khác đi tới.
- Ai cần ngươi lo, lão tử nhất thời chủ quan không được sao?
Lỗ Đức cùng hắn xưa nay không hợp, trực tiếp mắng trở về.
Bạch Tố Tố “kiều mị” cười một tiếng:
- Ta không phải lo lắng cho đồng sự sao, bất quá gần đây chủ nhiệm nên bồi bổ một chút, không chỉ bị tường đụng bầm mắt, hơn nữa nửa đêm rời giường, chứng minh thận đang hư.