Hơn nữa ngữ khí và thần thái mềm mại đáng yêu của thê tử, giống như đã làm ra cảm tình, trong lòng hắn vừa ghen ghét vừa đố kị, hắn có thể dễ dàng tha thứ nam nhân khác tiến vào thân thể của Vân Vũ Tình, nhưng tuyệt đối không cách nào tha thứ đối phương tiến vào trong tim của thê tử.
Tôn Bất Khí và Thịnh Hoằng kinh hãi, vội vàng nói:
- Vương gia nghĩ lại, ở thời điểm này giết Tổ An, chẳng phải chọc bệ hạ nổi trận lôi đình, đến thời điểm chúng ta tuyệt đối không chịu đựng nổi.
Ngô Vương hừ lạnh:
- Ta đương nhiên sẽ không ngốc đến tự mình ra tay, các ngươi nghĩ biện pháp đi thông báo đám phản quân Lô Tán Nguyên, nói cho bọn hắn sự tình liên quan tới Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, còn có tuyến đường về kinh của cấm quân, bọn họ khẳng định sẽ đi làm.