Nhìn lấy mọi người thống khổ, trên mặt Văn đạo nhân lộ ra vẻ mỉm cười, sau đó từng bước một đi về phía Tổ An và Thu Hồng Lệ, ngay từ đầu nàng không muốn dùng chiêu này, thứ nhất là bởi vì tiêu hao rất lớn, nàng không thể tuỳ tiện vận dụng; thứ hai là chiêu này động tĩnh quá lớn, rất dễ dẫn tới địch nhân ở nơi xa.
Những năm này quen trốn đông trốn tây, nàng thích trốn ở trong bóng tối ám toán người khác, tận lực không bại lộ mình tồn tại, vạn nhất đưa tới nhân vật lợi hại gì thì phiền phức.
Chẳng qua hiện tại nàng không lo được nhiều như vậy, tuy người trong Ma giáo thực lực kém xa nàng, nhưng mỗi cái đều có tuyệt chiêu, nàng thu thập rất phiền phức. Nàng lo lắng đêm dài lắm mộng, vẫn là mau chóng bắt hai người này, sau đó rời đi.
Nhìn đối phương càng ngày càng gần, thậm chí trên mặt còn lộ ra nụ cười giống như ác ma, Tổ An nghĩ thầm tiếp tục như vậy không được, rơi xuống trong tay thế lực khác hắn còn có thể chạy thoát, nhưng ở trong tay nữ nhân này, không bao lâu sẽ hóa thành thây khô.
Có biện pháp nào đây?