TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 153: Mục tiêu nhiệm vụ cấm kỵ

Ma thú sơn mạch bên trong Nguyên Dương đế quốc, so với những điểm tụ tập khác Ma thú có kích thước không quá lớn.

Nhưng bởi vì địa thế nơi này hết sức đặc thù, có rất nhiều thung lũng hắc ám và đầm lầy, trong núi hẻo lánh sinh sống rất nhiều quái vật cao cấp, khiến cho quân đội Nguyên Dương đế quốc vô cùng đau đầu. Chi phí và binh lực hàng năm phải bỏ vào nơi này tương đối nhiều.

Có điều đối với mấy người Từ Dương mà nói, nhiệm vụ như vậy căn bản không có độ khiêu chiến.

Linh thuyền một đường tìm kiếm, rất nhanh đã đến mục tiêu dự định, nơi đó có hơn ba mươi Quân Vệ tinh anh ẩn núp, bị hơn trăm con Ma lang cao tầng vây khốn.

Trong Ma Thú sơn mạch này, không sợ hổ không sợ trăn, sợ nhất là đàn sói sinh tồn quần cư.

Đặc biệt là loại Ma lang cao tầng này, mặc dù miệng không nói tiếng người, nhưng trình độ trí lực không kém Nhân tộc, chiến pháp cao cấp hơn quân đội Nhân tộc nhiều.

Lúc này, một nhóm mấy chục binh sĩ đều bị thương ở mức độ khác nhau, nếu không có viện quân, cơ bản sẽ bị tử trận.

"Thấy rồi, ở đằng kia!"

Không chần chừ, Từ Dương là người đầu tiên lao xuống, hóa thành một đạo tàn ảnh trong nhát mắt đến trước mặt bọn họ. Ba người Bạch Liên Tuyết lần lượt rơi xuống đất, bắt đầu chữa thương cho những binh lính này.

Hiện tại công pháp phật môn của Bạch Liên Tuyết xem như có đất dụng võ, vết thương của các chiến sĩ nhanh chóng được chữa lành. Những binh sĩ này hầu hết đều có tu vi Kim Đan kỳ trở lên, hai người mạnh nhất là Nguyên Anh cảnh, bọn họ không có tư cách tiền vào thư viện học tập, dường như quân hàm cũng được tích lũy khi hoàn thành nhiệm vụ trong quân đội.

"Các ngươi là…"

"Hồ tướng quân phái chúng ta tới cứu các ngươi, yên tâm dưỡng thương, sẽ không có nguy hiểm gì nữa."

Vầng sáng vàng óng của Bạch Liên Tuyết bao phủ toàn bộ những binh sĩ này, nhanh chóng giảm bớt đau đớn cho bọn họ.

"Tiểu huynh đệ, nguy hiểm!"

Mấy binh sĩ nhìn thấy Từ Dương một mình đi ra khỏi đống đá, vội vàng la lên muốn hắn trở về.

"Yên tâm đi đại ca, cho dù Ma lang có nhiều hơn gấp trăm lần thế này cũng không phải là đối thủ của hắn."

Các binh sĩ giật mình, đột nhiên nghe sau lưng truyền đến tiếng nổ lớn, tất cả tiếng gào thét của Ma lang đều không còn, bị tiêu diệt trong phút chốc.

"Cái… cái gì? Vừa đối mặt đã xóa bỏ toàn bộ mấy chục con Ma lang cao tầng này sao? Chuyện này..."

Các chiến sĩ khiếp sợ nhìn bốn người Từ Dương, bọn họ thật sự phục sát đất, bốn người Từ Dương vô cùng bình tĩnh, loại đối thủ cấp bậc này thực sự bọn họ không chút hứng thú.

"Được rồi, nguy hiểm đã giải trừ, các ngươi mau lên Linh thuyền nhanh chóng quay về."

Từ Dương nhìn đầu lĩnh Nguyên Anh cảnh lộ vẻ sầu khổ, dường như không muốn trở về.

"Sao thế?"

"Đại thần, không nói dối ngươi, lần này chúng ta đến đây là tiếp nhận nhiệm nhiệm vụ cấp A, mục tiêu cũng không phải là những Ma lang này, mà chính là một con Huyết Tinh Sư cao tầng. Bởi vì bầy Ma lang này xuất hiện, đã quấy nhiễu kế hoạch tác chiến của chúng ta, bây giờ chúng ta đã khôi phục, càng không muốn từ bỏ nhiệm vụ này, bởi vì tiểu đội của chúng ta đã liên tục thất bại ba lần làm nhiệm vụ, lần này mà lại không thành công, sẽ bị giáng cấp..."

Từ Dương cân nhắc phút chốc: "Như vậy đi, chúng ta một đường đi tìm Huyết Tinh Sư kia rồi trở về, bây giờ thời gian vẫn còn sớm."

"Quá tuyệt vời!"

Các binh sĩ vô cùng kích động, lập tức lấy địa đồ chỉ nơi con Huyết Tinh Sư kia ở.

Đám người một đường đi sâu vào trong núi, ven đường đi nhìn thấy được từng đường vết rách dữ tợn, trông sơn mạch như bị sức mạnh khủng bố chặt đứt chứ không giống với hình thái địa lý tự nhiên.

"Đây là nơi ở Ma thú quỷ dị nhất mà ta gặp qua..."

Bạch Liên Tuyết nói với Từ Dương, đội trưởng binh sĩ cũng phụ họa theo.

"Nghe nói vạn năm trước vùng núi này vốn là một vùng biển rộng, về sau bởi vì hạo kiếp buông xuống bao phủ toàn bộ Đạo Châu, mới khiến cho Nguyên Dương đế quốc phát sinh ra biến hóa long trời lở đất, ngay cả tổ tiên hoàng thất Nguyên Dương đế quốc vào năm đó quật khởi, thiết lập nên đế quốc này."

"Vạn năm trước?"

Mấy người Từ Dương nghe mà sững sờ, đưa mắt nhìn nhau, rõ ràng đều nghĩ đến cùng một cái tên.

Vạn năm trước, không phải chính là lúc sinh ra bí mật Tàng Long Tam Thiên Đạo Châu sao?

Liên tưởng đến bí mật Tàng Long trong Thánh Hồn Thư Viện, Từ Dương cảm thấy toàn bộ Nguyên Dương đế quốc được sinh ra có liên quan đến bí mật này.

Không biết từ lúc nào, đoàn người đã đến chỗ tọa độ định trước, nhưng vẫn không phát hiện bóng dáng của con Huyết Tinh Sư kia. Có điều trong không khí, mùi máu tanh lại nồng nặc.

Hống!

Đột nhiên, một tiếng thú gầm rú phát ra, tiếp đó, tiếng chân đạp bước khiến mặt đất rung chuyển, một thân hình to lớn xuất hiện trước tầm mắt mọi người, tất cả binh sĩ lúc này hoàn toàn bị dọa sợ.

"Đây là mục tiêu bị liệt vào nhiệm vụ cấm kỵ cấp S trước đó, Long Thủ Kim Dực Độn Thiên Mãng, Ma thú cao cấp nhất trong toàn bộ sơn mạch, chúng ta thật sự sẽ chết ở chỗ này sao..."

Các chiến sĩ sợ muốn phát điên, dù có nằm mơ giữa ban ngày bọn họ cũng không nghĩ đến, hôm nay gặp chuyện xui xẻo như vậy. Vốn bọn họ đang đi vào chỗ chết, sau khi được cứu giúp không suy xét rút lui còn tham lam muốn tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ, kết quả lại liên lụy đến tất cả mọi người, khiến bọn họ đi vào chỗ chết.

"Ha ha ha, Nhân tộc sâu kiến hèn mọn, các ngươi quấy rầy ta không biết bao nhiêu lần, còn phái người tới đây không biết mệt, thật sự sợ ta bị đói à."

Cự mãng liếm môi một cái, vết máu đỏ thẫm như chứng minh điều gì đó.

"Ngươi, ngươi đã nuốt Huyết Tinh Sư kia!"

"Không phải vậy thì sao chứ? Từ hôm nay trở đi, địa bàn bên trong dãy núi này đều thuộc về ta, dù là Nhân tộc hay Ma thú, dám đến chỗ này sẽ bị giết không tha!"

Hống!

Cự mãng phát ra tiếng gào thét còn vang đội hơn cả sư tử hổ báo, rõ ràng nó đang động sát niệm.

"Chờ một chút."

Từ Dương đột nhiên tiến lên, sắc mặt bình tĩnh nhìn cự mãng.

"Trước khi ăn hết chúng ta, ta có một nghi vấn xin nhờ giải đáp."

"Nói đi, hôm nay tâm tình của bản tôn rất tốt, để các ngươi chết minh bạch."

Từ Dương có lực quan sát rất mạnh, hắn đã sớm nhìn ra trên người cự mãng này có chút không thích hợp, trong cơ thể nó có khí tức nguyên khí hoàn toàn không giống ma nguyên trong tòa núi này, giống một kẻ ngoại đạo mới vào hơn.

"Theo ta quan sát, ma nguyên bên trong cơ thể ngươi không phải tu được trong tòa sơn mạch này, chứng minh ngươi mới đến đây không lâu, vì sao đột nhiên lựa chọn nơi này để dừng chân?"

Hai mắt cự mãng tỏa sáng: "Ngươi thật giỏi, chỉ là một tên Luyện Khí kỳ sâu kiến cũng có thể nhìn ra bí mật trên người ta. Ngươi đã hỏi ta cũng thỏa mãn lòng hiếu kỳ của ngươi, ta trời sinh là mãng, huyết mạch cũng không thuần khiết, cần phải tiến hóa thành cấp long mãng tiếp theo, mà trong tòa sơn mạch này ẩn chứa long khí, là tài nguyên ta rất cần."

"Ngươi nói cái gì?"