Vị đội trưởng xinh đẹp thanh tú của đội số một Hàn Nguyệt vừa nói xong, nữ đế cao cao tại thượng phía sau đột nhiên mở miệng, ngữ điệu bình tĩnh mà lạnh lùng, lại làm cho đội trưởng này kinh hồn bạt vía xoay người quỳ trên mặt đất.
"Ta không có ý trách cứ lời của ngươi. Chỉ là cái kẻ tên là Từ Dương kia vượt xa người thường, khó có thể so sánh, sở dĩ hắn không động thủ, là vì không muốn bại lộ thực lực chân chính.”
“Còn nữa, hắn vốn không phải là người của đế quốc Nguyên Dương, nếu ta đoán không sai, kẻ này nhất định là đã đạt thành hiệp định nào đó với Nguyên Hạo Thiên nên mới có thể vì đế quốc Nguyên Dương mà xuất đầu, tám phần là có liên quan đến Long Tàng.”
“Phong Tụ đối với đế quốc Bắc Tấn mà nói có ý nghĩa gì, các ngươi hẳn là đều rõ ràng, nếu ở trên Thiên Vân Tông này, trước mặt các mạch đánh bại Phong Tụ, các ngươi cảm thấy đế quốc Bắc Tấn sẽ từ bỏ ý đồ sao? Một khi Thác Bạt Vân giận chó đánh mèo với đế quốc Nguyên Dương, như vậy ý nghĩa của việc bọn họ đến tham gia trận đấu này cũng không còn sót lại chút gì nữa."
Nữ đế không hổ là nữ đế, một phen nói ra quan hệ lợi hại trong này, một lần nữa chấn phục những nữ tử này.
"Đa tạ sư tôn chỉ điểm, là Uyển Nhi lỗ mãng."
Tuyết Thanh Hàn mỉm cười: "Từ Dương này, có chút ý tứ. Vừa rồi ta vài lần thử nhìn thấu tinh thần lực của hắn, lại phát hiện tu vi tinh thần lực của hắn không kém ta chút nào, thậm chí còn ở trên ta, nam nhân như vậy xuất hiện ở Tam Thiên Đạo Châu, tất sẽ khuấy động một hồi phong vân, chờ xem đi, không bao lâu nữa, ràng buộc giữa Hàn Nguyệt nhất mạch cùng hắn sẽ xuất hiện."
Khi nữ đế còn đang nói, một cỗ sát khí cực kỳ cuồng hoành trong nháy mắt từ trên người Phong Tụ bộc phát.
Uy lực Kiếm Đạo tu luyện mấy vạn năm, há là người bình thường có thể so sánh cùng?
Một khắc ngay khi thanh kiếm trước mặt hắn dấy lên ánh sáng màu xám đậm, ngay cả mấy trưởng lão giám sát của Thiên Vân tông cũng nhịn không được trong lòng căng thẳng.
"Hồn Tịch? Tên gia hỏa Phong Tụ kia thật sự muốn lên sao?"
“Tam sư huynh, có cần ra tay không?”
Thiên Vân trưởng lão khẽ lắc đầu: "Ta nhìn không ra sâu cạn của vị đội trưởng đế quốc Nguyên Dương này, nhưng chúng ta đều hiểu rõ thực lực của Phong Tụ, toàn bộ Tam Thiên Đạo Châu, người có thể chịu được áp lực của hắn cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, ta sẽ đi mời chưởng môn sư huynh đi ra, nếu hai người này thật sự động chân cách, phỏng chừng cũng chỉ có ông ấy mới có thể ngăn cản."
Thiên Vân ‘sưu‘ một tiếng biến mất không thấy, nhưng giờ phút này ở quảng trường đã phát ra tiếng hoan hô như sấm rền, những tuyển thủ Thư viện này cùng binh lính các thế lực, đều là mang theo tâm tư xem náo nhiệt, hết sức chăm chú quan chiến.
Bản thể Hồn Tịch của kiếm quang màu xám tro, được xưng là đệ nhất thần kiếm Bắc Tấn, cũng là thần khí bản mệnh của Phong Tụ, mặc dù không trực tiếp triệu hoán ra bản thể Hồn Tịch, nhưng đạo kiếm quang này xuất hiện, đã chứng minh thái độ của Phong Tụ, không nói nhất định phải giết chết đối thủ này, nhưng cũng chắc chắn sẽ khiến kẻ đó phải trả giá đắt.
Thế nhưng đáng tiếc, đối thủ của ông ta lần này lại là Từ Dương, một nam nhân vượt qua tưởng tượng của ông ta...
Lực lượng bộc phát trong nháy mắt của kiếm quang khủng bố kia, đủ để dễ dàng xóa bỏ một cường giả Nguyên Thần cao giai, nói cách khác, một kiếm này nếu đổi lại thành bách phân chi cửu thập cửu (99%) người có mặt hiện trường, đều là tất sát chi kiếm!
Uy thế khủng bố lúc đầu cũng không tính là đặc biệt rõ ràng, chỉ là khi kiếm quang xám tro này không ngừng tới gần Từ Dương, kiếm khí giống như sóng to gió lớn liên miên không dứt đè tới, rốt cục mới làm cho mọi người nhìn ra được sự khủng bố của một kích này.
"Trời ạ... Đây là uy lực của minh chủ Bắc Tấn Kiếm Minh sao? Quá kinh người rồi?"
“Hí... Cho dù là viện trưởng chúng ta đứng ra, phỏng chừng cũng khó lòng ngăn cản được một kiếm này!"
“Xem ra mâu thuẫn giữa hai đại đế quốc đã tới đỉnh điểm, ngay từ đầu vừa ra tay chính là thanh uy bậc vậy!
Tiếng nghị luận ở chung quanh liên tiếp vang lên, càng nhiều người bắt đầu dùng ánh mắt lo lắng nhìn về phía Từ Dương.
Nhưng ngay sau đó, hành động của Từ Dương lại làm cho mọi người chấn động.
Hắn căn bản không làm ra bất kỳ động tác nào, mà là sắc mặt bình tĩnh đưa hai tay về phía sau, dưới chân cũng không có động tác di động né tránh, phảng phất như là mặc cho số phận, bình tĩnh đứng tại chỗ.
Nhưng mà trong nháy mắt diệt hồn chi kiếm kia đâm vào ngực Từ Dương, tất cả kiếm lực cường đại cứ như vậy sống sờ sờ đình trệ ở trước mặt hắn, phảng phất như trên người hắn lúc đó có một đạo bình chướng không nhìn thấy, không tiếng động xuất hiện, đem tất cả lực lượng ngăn cách ở bên ngoài.
Người bình thường căn bản không biết, cỗ lực lượng này từ đâu mà đến, nhưng sự cường đại của Từ Dương, lại ở trong lúc này lặng yên không một tiếng động được biểu hiện ra đến cực hạn.
"Cái gì!! Ngay cả Hồn Tịch của minh chủ Kiếm Minh Bắc Tấn cũng không thể đả thương hắn một chút nào? Chuyện này..."
"Trời ạ, tên này rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy chứ, có cần phải ra vẻ như vậy hay không, ngay cả tay của hắn cũng không nhúc nhích một chút, thật sự là dám tự tin như vậy sao? Cho dù là chưởng môn Thiên Vân Liệp Phong có cảnh giới Thần Anh cảnh đích thân xuất hiện, đối mặt với một kiếm này, cũng tuyệt đối không thong dong được như thế!"
Hiện trường một mảnh xôn xao, trơ mắt nhìn lực lượng của đạo kiếm quang cuồng mãnh này giằng co ở đó, nhưng lại khó lòng tiến thêm dù chỉ một chút, tất cả mọi người đều nhịn không được mà bị khiếp sợ đến cực điểm.
Mà lúc này, những nữ tử của đế quốc Hàn Nguyệt này mới ý thức được phán đoán của nữ đế có bao nhiêu chuẩn xác, tên gia hỏa tên Từ Dương này, quả thật là Long Phượng chi tư, vượt xa người bình thường có thể phỏng đoán.
"Ta đã nói rồi, không có hứng thú động thủ với ngươi, nếu như ngươi muốn đánh, tùy ngươi."
Cũng vào lúc này, Phong Tụ lại còn lâu mới vân đạm phong khinh được như Từ Dương.
Nguyên nhân rất đơn giản, Bắc Tấn Kiếm Minh xưa nay lấy kiếm sát thánh đạo vô kiên bất tồi nổi danh thiên hạ, được xưng là lực công kích đệ nhất Tam Thiên Đạo Châu cũng không quá đáng.
Nhưng lúc này, một kiếm ông ta tự mình ra tay, mặc dù không phải là thủ đoạn tất sát, nhưng ngay cả một đạo bình chướng thủ hộ của đối phương cũng không thể đột phá, không thể nghi ngờ hiệp này xem như là ông ta mất mặt.
Phong Tụ hừ lạnh một tiếng, dưới chân mãnh lực chấn động, kiếm quang màu xám linh lực đại thịnh, một đạo kiếm khí mới được bổ sung này, so với một kiếm vừa rồi, chắc chắn là mạnh mẽ hơn một cấp bậc.
"Trời ạ, dao động lực lượng cấp Nguyên Thần cảnh đại viên mãn, hắn đây là..."
Đối mặt với Phong Tụ một lần nữa làm khó dễ, Từ Dương đã có chút tức giận, nhưng vẫn không xuất thủ, kiên định giữ vững lập trường của mình.
Hắn tuân theo nguyên tắc quá tam ba bận, nếu Phong Tụ này vẫn không biết xấu hổ như vậy, thời điểm ông ta xuất thủ lần thứ ba, cũng chính là lúc Bắc Tấn Kiếm Minh bị diệt!
Mũi chân Từ Dương nhẹ nhàng điểm một cái, cả người như có phong trợ thân pháp (ý như được gió hỗ trợ) nhẹ nhàng lui ra phía sau, toàn bộ quá trình trên người không hề tản ra dù chỉ là một chút dao động linh lực.
"Làm sao có thể! Chẳng lẽ hắn đã đạt tới Cận Đạo chi cảnh?"
Lúc này đây, ngay cả nữ đế cũng nhịn không được nhìn Từ Dương thêm vài lần, thân pháp không quan trọng, chỗ kinh người chính là khí tức trên người Từ Dương, lấy cảnh giới của nữ đế cũng không thể nhìn thấu lộ số của đối phương.
Lại không biết, cái gọi là Cận Đạo chi cảnh, cũng là đánh giá thấp Từ Dương, hắn lấy cảnh giới Luyện Khí kỳ viên mãn cổ kim chưa từng có, một bước lên trời nhập đạo, trực tiếp lướt qua tất cả các đẳng cấp khác, đạt tới trình độ có thể diễn hóa đạo của mình, nếu nhất định phải dùng cảnh giới để nói về thực lực của Từ Dương, hắn hiện tại ít nhất cũng là tồn tại Hợp Đạo cảnh, căn bản không phải chỉ là một cái Phong Tụ có thể so sánh.
Chỉ trong chốc lát, bước chân của Từ Dương lại lần nữa vững vàng hạ xuống đất, vẫn là khí độ của một phái tông sư kia, kiếm khí thứ hai của Phong Tụ cũng một lần nữa tiêu tan vô hình...