"Tiểu tử, quên nói cho ngươi biết, sở dĩ bản tôn quyết định hiến tế cho ngươi, ngoại trừ cục diện hợp tác cùng thắng khiến ta buộc phải hợp tác ra, nguyên nhân chính là do nha đầu Tuyết Thanh Hàn kia kiệt lực đề cử. Bé con kia một lòng một dạ đều đặt ở trên người ngươi, ngươi cũng không thể cô phụ nàng!"
Từ Dương sửng sốt, Thao Thiết đã đem đối thoại linh hồn giữa mình và Nữ đế lúc vừa rồi, tất cả đều rót vào trong đầu Từ Dương.
Lần này, một cỗ tình cảm vô cùng nồng đậm bốc cháy lên, giống như một ngọn lửa cực nóng, đem đâu ấn của Nữ đế khắc lại thật sâu trên quỹ tích sinh mệnh của Từ Dương.
Có một thanh âm đang tự nói với mình, nữ nhân này, mình vô luận như thế nào cũng không thể cô phụ...
Hiến tế hoàn thành.
Từ Dương nội thị thân thể của mình, cường độ cơ cốt so với lúc trước tăng lên gần gấp đôi, đây đều là đặc tính bản thân Thao Thiết gia trì, huyết mạch lực càng thêm tràn đầy, sinh mệnh lực mạnh đến bạo liệt, Từ Dương thậm chí còn cảm thấy, hiện tại nếu mình sống thêm mấy chục vạn năm, cũng không chút vấn đề gì...
Không riêng gì thân thể và huyết mạch tăng lên, tinh thần lực cũng tăng phúc rất rõ ràng.
Thế nhưng làm cho Từ Dương khiếp sợ nhất, chính là mình được chia sẻ hai loại thiên phú của Thao Thiết!
Thứ nhất chính là thôn phệ, cũng là thiên phú chí cường tiêu biểu nhất của Thao Thiết.
Vốn dĩ Từ Dương cho rằng, thiên phú này của nó chỉ có thú thể mới có thể có được, nhưng sau khi hiến tế, Từ Dương phát hiện mình cũng có bản năng thiên phú như vậy.
Thiên phú thôn phệ không những có thể thôn phệ linh lực, còn có thể thôn phệ bản nguyên linh hồn của người bị chinh phục, chuyện này có chút quá bá đạo. Tuy rằng làm như vậy không quá nhân đạo, tóm lại thì cũng không thể không hạn chế thôn phệ đối thủ, nhưng khi cần thiết, sử dụng làm đòn sát thủ, không thể nghi ngờ sẽ tăng cường thực lực của Từ Dương trên phạm vi lớn.
Thôn phệ được bản nguyên, bản thân có thể lợi dụng huyết mạch chi lực vô điều kiện luyện hóa, không cần phải hao phí tinh lực bản thân, đồng nghĩa với năng lực liên tục tác chiến cùng phương diện dự trữ thể năng của Từ Dương cũng đều được tăng cường rất nhiều.
Về phần loại thiên phú thứ hai, Thao Thiết lại để lại một nút thắt, dường như bản thể của Từ Dương vẫn chưa thể trực tiếp kế thừa thiên phú thứ hai này, nhất định phải được Thao Thiết cho phép mới có thể sử dụng, cụ thể là thiên phú lực như thế nào, lão hàng kia cũng không trực tiếp nói cho Từ Dương biết, mà nói thẳng là trong tương lai nếu gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, mới có thể sử dụng thiên phú áp dưới đáy hòm này, thật sự làm cho người ta đau đầu.
Có thể nói, trải qua lần này, thực lực tổng hợp của Từ Dương đã đạt tới trình độ khủng bố!
Lúc trước, khi Từ Dương phát huy đến cực hạn, có thể áp chế cường giả Độ Kiếp cảnh sơ kỳ. Mà Từ Dương bây giờ, phỏng chừng cho dù bảo hắn đánh cường giả Độ Kiếp đỉnh phong, nếu toàn lực liều mạng mà nói, cũng không phải là không có lực đánh một trận.
Từ Dương hiện giờ, phương diện khuyết thiếu duy nhất trên thực lực, hẳn là tốc độ cùng huyễn thuật.
So với đối thủ có thân pháp cực hạn như Quỷ Ảnh Tu La, Từ Dương tự đánh giá về phương diện tốc độ vẫn còn có chênh lệch.
Mặt khác, cho dù đối mặt với cường giả hệ huyễn thuật thuần túy như Nữ đế, vẫn sẽ tồn tại sơ hở trên phương diện này. Về phương diện này, hiến tế của Thao Thiết không đem đến bất kỳ gia tăng nào.
Nếu Nữ đế tiến vào Thần Anh cảnh, công pháp huyện thuật của nàng chỉ sợ là ngay cả Từ Dương cũng không cách nào ngăn cản.
Khí tức cường đại từ trong ra ngoài tự động tản mát ra. Khi Từ Dương thần thái sáng láng một lần nữa hàng lâm trước mặt mọi người, tất cả mọi người không khỏi vì hắn càng thêm cường đại mà cảm thấy rung động!
"Chậc chậc, đây chính là tăng phúc sau khi đạt được tổ thú cấp Hồng Hoang hiến tế sao? Đại lão, ngươi vốn đã đủ nghịch thiên rồi, hiện tại còn mẹ kiếp không muốn cho những tiểu đệ chúng ta sống nữa sao? Khá lắm, sau này gặp phải đối thủ gì, bọn chúng ta có thể tiết kiệm khí lực rồi, chỉ cần một mình ngươi huyết ngược tám phương, chúng ta chỏ cần ngồi chờ ăn sẵn, hắc hắc!"
Long Khôn dường như rất vui vẻ nghỉ hưu sớm, chỉ một mực ôm đùi Từ Dương ngồi hưởng thành tựu là chuyện hắn nguyện ý làm nhất.
Phải biết rằng, sau trận chiến này, Từ Dương chỉ cần một lần nữa quân lâm bất luận là nhất mạch nào trong Tam Thiên Đạo Châu, đều sẽ được coi là nhân vật tuyệt đỉnh, thế lực khắp nơi phỏng chừng cũng sẽ tranh nhau ném cành ô liu mời chào, là một thành viên của đoàn đội Từ Dương, tương lai những người ở đây đều sẽ tiền đồ vô lượng.
Dù sao trong đại lục cường giả vi tôn này, có thực lực, cũng có nghĩa là có được tất cả.
"Được rồi. Không khoa trương như các ngươi tưởng tượng đâu, chờ đến khi chúng ta an toàn rời khỏi nơi này, ta sẽ trích ra một đoạn thời gian, trợ giúp các ngươi tập trung đề cao cảnh giới. Dù sao trong tương lai, đối thủ chúng ta phải đối mặt chỉ sợ sẽ càng mạnh hơn, nhất định không thể để cho tu vi của các ngươi bị hạ xuống."
Từ Dương nói xong, bất giác nhìn thoáng qua Nữ đế bên kia, hai người nhìn nhau cười cười, dường như có vô số lời muốn nói với đối phương, nhưng đều ở trong ánh mắt này đạt được thỏa mãn.
Ầm ầm!
Trong một mảnh biển lửa phía trên đỉnh đầu, đột nhiên bộc phát một trận chấn động kịch liệt, sóng âm cường đại lúc trước dường như lại càng mạnh hơn vài phần.
"Ha ha ha! Từ Dương, các ngươi cho rằng làm rùa rụt đầu là có thể thoát khỏi cái chết sao? Không thể tưởng được hỏa chi kết giới này, lại hoàn mỹ phù hợp cùng độc công của ta, bị ta luyện hóa thành nguyên tố hỏa độc uy lực càng mạnh, hiện tại sức chiến đấu của ta lại tăng lên, ta rất muốn nhìn xem, đám phế vật các ngươi làm thế nào để chống lại ta!"
Tiếng gầm từ Hỏa Chi Lĩnh Vực đột nhiên truyền ra, Từ Dương biết, thời gian tử chiến với Thác Bạt Hồng đã đến.
"Các ngươi đều canh giữ ở chỗ này, một mình ta tiến vào Hỏa vực. A Tuyết, mặc kệ là phát sinh chuyện gì, đều phải bảo vệ tốt an toàn của bọn họ, nếu như huyễn cảnh không cách nào chịu đựng được lực trùng kích thì cứ để mặc cho nó nghiền nát là được, nhất định không được làm mình bị thương, ta tự có biện pháp đối phó bọn họ."
Mọi người nhao nhao gật đầu, trong ánh mắt đều tràn đầy thần sắc trấn an.
Nếu trước đó, cho dù Từ Dương khôi phục tới đỉnh phong, bảo hắn đi đối kháng hai tuyệt đỉnh cường giả vượt qua Độ Kiếp cảnh là Quỷ Ảnh Tu La và Thác Bạt Hồng, mọi người tuyệt đối sẽ không đồng ý.
Nhưng bây giờ, tình hình đã hoàn toàn khác. Tuy nói cảnh giới của Từ Dương không cách nào thể hiện ra, nhưng tất cả mọi người đều hiểu được, dao động khí tức trên người hắn hiện tại, đã không thua gì bất luận kẻ nào mình từng nhìn thấy trong đời này, nếu Từ Dương đã có tự tin này, tất cả mọi người cũng lựa chọn tin tưởng hắn vô điều kiện.
"Đi đi, chúng ta chờ ngươi bình an trở về."
Sưu!
Từ Dương hóa thành một đạo u quang phóng lên trời, chỉ trong nháy mắt, liền vọt vào vô tận Hỏa chi huyễn cảnh.
Nữ đế giao hỗ tâm thần, lợi dụng tinh thần lực cường đại một lần nữa dẫn động công pháp, sửa đổi huyễn cảnh trong Hỏa vực vô tận, đồng thời vì tất cả mọi người bên cạnh phóng thích ra góc nhìn cộng hưởng tinh thần, để cho tất cả mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng tình huống đối kháng bên trong Hỏa chi huyễn cảnh.
Phải biết rằng, quan sát chiến đấu giữa các nhân vật tuyệt đỉnh Độ Kiếp cảnh như Từ Dương cùng Thác Bạc Hoành, Quỷ Ảnh Tu La, dẫn dắt đối với tu sĩ cảnh giới thấp là cực kỳ lớn, rất có thể nhìn nhìn như vậy một hồi, có thể sẽ giúp cho một cái tu sĩ ở đại viên mãn cảnh đột nhiên giác ngộ.
Dù sao chỉ có thực chiến, mới là con đường trọng yếu nhất để tăng lên tu vi cùng thực lực.
Trong biển lửa, theo Từ Dương đến, không khí dần dần tản ra vầng sáng màu lam băng.
Lại một lần nữa đối đầu với Thác Bạt Hồng, khí độ trầm ổn ung dung trên người Từ Dương càng thịnh hơn trước kia.