"Nói một cách đơn giản, đó chỉ là buổi cầu phúc của giới quý tộc một năm một lần của Thần quốc. Những người tham gia vào thịnh hội này đều là những người có địa vị cao quý trong Thần quốc. Lúc này thành viên hoàng thất của Thần quốc cũng sẽ tự mình đứng ra. Ta muốn ngươi tìm kiếm bạn bè, có lẽ buổi lễ cầu nguyện này sẽ trợ giúp cho ngươi một chút."
Từ Dương ngạc nhiên vỗ vai Long Khôn.
"Vốn ta còn tưởng rằng tiểu tử ngươi chỉ là một tên công tử bột, nhưng hiện tại ta mới phát hiện được ưu điểm của ngươi, làm bằng hữu của ngươi xem như cũng tạm được."
Long Khôn trừng mắt nhìn Từ Dương, biểu thị chính mình căn bản vốn không cần đối phương thừa nhận.
"Nói một tháng là một tháng, tiểu tử ngươi không cần nịnh nọt ta, bản thiếu gia vốn không dính chiêu này."
Trong lúc rảnh rỗi lại có tiền, Từ Dương liền để tâm tư tiêu phí, đầu tiên hắn phải đổi nhà gỗ đơn sơ này.
Vốn hắn muốn trực tiếp bán ngôi nhà này đi, nhưng Tiểu Hoa kiên trì giữ lại, theo Tiểu Hoa ngôi nhà này lưu giữ quá nhiều kỹ niệm, vì mọi người không còn thiếu tiền nên không cần thiết phải bán đi.
Từ Dương nghe Tiểu Hoa đề nghị cũng gật đầu tán thành.
Về phần nhà mới, được Long Khôn giới thiệu, đó là một đình viện độc lập với khung cảnh tương đối tao nhã bên đường.
Người ở trong tòa đình viện này nhất định phải có thân phận cao quý, mới có tư cách vào ở.
Sau khi hoàn thành thủ tục nhận phòng, Từ Dương cũng đã chính thức đặt chân vào vùng đất Thần quốc hư ảo.
Gian phòng nhìn khá ưu nhã, quy mô cũng rất lớn, ít nhất Từ Dương cũng đã hoàn thành lời hứa với Tiểu Hoa, để nàng có được cuộc sống tốt đẹp hơn.
Sau khi hoàn thành việc chuyển nhà, Từ Dương đưa cho Tiểu Hoa năm trăm kim tệ tiền tiêu vặt, đồng thời mua cho nàng không ít trang phục đắt tiền, quan trọng nhất là Từ Dương thông qua sự giúp đỡ của Long Khôn giúp đỡ Tiểu Hoa trở thành quý tộc chân chính.
Hơn nữa trên đường phố sầm uất nhất Thần quốc, mua cho Tiểu Hoa một cửa hàng, để sau này khi Từ Dương có rời đi, Tiểu Hoa cũng có thể kiếm sống hàng ngày mà không cần dựa vào may vá.
Có thể nói, Từ Dương đã hoàn toàn thay đổi vận mệnh nha hoàn của Tiểu Hoa. Để cho nàng từ thân phận nha hoàn của Thần quốc trở thành một tiểu thư quý tộc của xã hội thượng lưu.
Nhưng đối với Tiểu Hoa mà nói, nàng không quá xem trọng những vật ngoài thân, chỉ cần Từ Dương ở bên cạnh là nàng hạnh phúc rồi.
Ba ngày sau, Kỳ Linh đại hội cũng bắt đầu diễn ra.
Từ Dương mang theo những người bạn của mình đi tới phủ Công tước Long Khôn, với thân phận là khách quý của phủ Công tước, nhận được tư cách tham gia Kỳ Linh đại hội.
Kỳ Linh đại hội tổ chức tại đình viện hoàng gia Thần quốc.
Bản thân Kỳ Linh là một loại cúng tế, có chút khác với buổi tế thông thường, thứ nhất là có thành viên hoàng gia tham dự, thứ hai là chỉ dành cho quý tộc trong thần quốc mà thôi. Nó cũng được xem là phương tiện để các thế lực quý tộc lớn giao lưu lẫn nhau.
Trước khi nhập tràng, mọi người cũng không ngồi yên vị mà ở trong đình viện nói chuyện thúc đẩy mối quan hệ.
Từ đầu đến cuối Từ Dương chỉ đứng cùng với mấy người trong đội của hắn. Mặc dù Long Khôn là thiếu gia của phủ Công tước nhưng hắn lại không chút hứng thú nào với hình thức này.
"Này, ở đây có nhiều tiểu thư quý tộc trẻ tuổi của Thần quốc như vậy, ngươi không xem trọng một ai sao?"
Long Khôn co rúm cả người: "Ta không có hứng thú với loại quan hệ giả tạo này, nếu không phải mang thân phận con Công tước, ta đoán bọn họ chả thèm liếc mắt nhìn ta một lần."
Từ Dương nhìn ra được, Long Khôn cũng có nét đẹp tâm hồn, bên ngoài ra vẻ một công tử nông nổi, buông thả, kỳ thật hắn có trí tuệ hiếm ai có được.
"Đến rồi đến rồi, mau nhìn bên kia có Ngũ kim hoa nóng bỏng trong giới quý tộc Thần quốc."
Long Khôn vừa mới nói xong, ánh mắt Từ Dương bị Ngũ kim hoa kia hấp dẫn. Nhìn kỹ lại, năm nha đầu kia không ai khác mà chính là năm đồ đệ Ngũ Tiểu Hoa của Nữ hoàng Hàn Nguyệt trong thế giới hiện thực.
"Đó là năm tôn nữ của Hộ quốc công Thần quốc, có thân phận quý tộc đỉnh cấp trong hoàng thất. Hơn nữa năm nha đầu này trời sinh đã vừa xinh đẹp vừa có thần lực cường đại, là mục tiêu của các đại quý tộc trong vương thành tranh nhau cướp đoạt."
Từ Dương mỉm cười: "Ta khẳng định năm người bọn họ cũng đều là đồng bạn của ta."
Đám người Tiểu Hoa nghe vậy đều giật nảy cả mình, lần này ngay cả Tiểu Đoàn Đoàn cũng đứng ngồi không yên, nhịn không được tiến đến bên cạnh Từ Dương hung tợn nói: "Huynh này, huynh thật khiến người ta không bớt lo, làm gì phải nhận nhiều muội tử như vậy chứ?"
Từ Dương vội vàng nhún vai: "Chúng ta cũng chỉ quan hệ bạn bè mà thôi, để có được mối quan hệ này ta cũng phải hành động một chút."
Nhìn thấy Từ Dương sửa sang trang phục cho phẳng phiu, tay cầm ly rượu đỏ, rời khỏi đội của mình, đi về phía Hàn Nguyệt Ngũ Tiểu Hoa.
"Này này, ta cảm giác tên gia hỏa này đang cố tình lừa gạt chúng ta, căn bản hắn không phải đến đây làm khách mà đến đây để cưa gái thôi."
Vẻ mặt Long Khôn u ám, hung tợn nhìn bóng lưng Từ Dương, lẩm bẩm nói với mấy người Tiểu Đoàn Đoàn và Tiểu Hoa.
"Nghe ngươi nói ta cũng cảm thấy vậy, để xem tên gia hỏa này có thủ đoạn gì, nếu như hắn thật sự có thể nắm giữ Ngũ Tiểu Hoa dễ như trở bàn tay, vậy suy đoán của ngươi tám phần là đúng, tên gia hỏa này căn bản chỉ là một tên lừa đảo tình cảm."
Nghe Tiểu Đoàn Đoàn nói vậy, nhưng Tiểu Hoa vẫn tin tưởng thiếu gia nhà nàng.
"Ồ, chào Ngũ kim hoa của Thần quốc, mọi người khỏe chứ? Ta tên là A Dương, rất hân hạnh được biết các ngươi."
Phải công nhận tướng mạo của Từ Dương cực kỳ anh tuấn, dù đứng chung với những công tử quý tộc hắn vẫn vô cùng xuất chúng, quan trọng hơn bản thân hắn có thần lực cường đại, khí chất toát ra những công tử quý tộc kia không thể nào sánh được.
Khoảnh khắc Từ Dương lọt vào tầm mắt Ngũ Tiểu Hoa, năm tiểu cô nương này trở nên vô cùng hưng phấn.
Đương nhiên, cảm giác lạnh lẽo cũng xuất hiện quanh người Từ Dương, hắn trở thành mục tiêu công kích.
"Vị công tử này nhìn có chút không quen, không biết các hạ là…"
Từ Dương cười lắc đầu: "Ta chỉ là một vị khách của phủ Công tước mà thôi."
"Thì ra là khách của phủ Công tước, đúng là tuổi trẻ tài cao."
Từ Dương: "?"
Thật ra, nếu nữ nhân đã có hứng thú với nam nhân đó, thì dù hắn chỉ là một tên hộ vệ cũng tràn ngập mị lực.
"Ha ha, cũng chỉ là một vị khách mà thôi, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga."
Đúng lúc này, một công tử mặc trang phục quý tộc màu bạc đi tới, trong lời nói tràn đầy khinh thường.
Người này chính là tôn tử của quan Võ thần Thái Long của Thần quốc, tên là Thái Địch.
Tên Thái Địch này không có bản lĩnh gì nhưng gia gia Thái Long của hắn là Võ thần đứng đầu Thần quốc, cũng chính là tu sĩ tồn tại cấp bậc cao nhất, được toàn bộ tu sĩ Thần quốc xem như thần thánh, Linh Dao chính là đệ tử Võ thần Thái Long này.
"Thái Địch công tử!"
Quả nhiên, tên gia hỏa này vừa xuất hiện, những công tử quý tộc xung quanh trở nên mờ nhạt, mỗi người đều thức thời lui về phía sau.