Vèo.
Chỉ trong nháy mắt, một bóng người băng lam ngưng tụ trong hư không, trên người tản mát ra khí tức băng tuyết thuần túy, sức mạnh thuộc tính băng dao động mạnh mẽ như sắp tỏa ra khỏi bản thể, đóng băng toàn bộ chiến trường trong chủ điện.
Khí tức thuộc tính băng tuyết thật cường đại.
"Đây là khí tức của phụ vương!"
Sắc mặt Anh Vương Tử lạnh nhạt tới cực điểm, bởi vì hắn hiểu rõ phụ vương có thực lực đó, nhưng lại chưa từng phóng thích qua băng tuyết dao động cuồng bạo đến vậy.
Không còn nghi ngờ gì nữa, tên huynh trưởng nghiệp chướng đó đã hoàn thành đoạt xá quốc vương Băng Tuyết Thần Triều.
"Mẫu thân, ta đã thành công rồi, cuối cùng cũng báo được thù cho người sau bao nhiêu năm!"
"Con của ta, rốt cuộc con đã đến!"
Khoảnh khắc Vũ Vương tử đến, hắn đã giải trừ phong ấn hắc sắc trên người yêu nữ, không hề nghi ngờ, chỉ cần dựa vào sức mạnh dao động mà hắn phát ra lúc xuất thủ cũng có thể thấy được thực lực hắn đáng sợ đến cỡ nào.
"Kỳ quái, vì sao tên gia hỏa này có dáng vẻ của quốc vương, lại gọi yêu nữ này là mẫu thân chứ?"
Tiểu Đoàn Đoàn còn chưa hiểu rõ ràng, không biết có chuyện gì xảy ra.
"Đây chính là đoạt xá, Vũ Vương tử đã cưỡng ép linh hồn bản thân nhập vào trong cơ thể quốc vương, hắn chiếm đoạt cơ thể phụ thân mình, như vậy mới có thể kế thừa một cách hoàn mỹ sức mạnh Băng Tuyết Thần Ngọc trong cơ thể phụ thân hắn."
"Trời ạ, thật không ngờ tên gia hỏa này lại tán tận lương tâm đến vậy, vì muốn có được sức mạnh mà ngay cả phụ thân mình cũng có thể hy sinh."
"Không, còn chưa chắc chắn, theo phán đoán của ta, hắn cũng không triệt để nghiền nát linh hồn của quốc vương, chỉ tạm thời mượn nhờ sức mạnh của ông ta để tiêu diệt mấy đối thủ là chúng ta thôi, thật đáng tiếc, hắn tính toán có chút sai lầm."
Từ Dương bắt đầu thực hiện lời hứa của mình, một khắc khi hắn vung Tu La thần kiếm, cả người giống như vị Tu La thần hàng lâm, tản ra khí tức khủng bố không gì sánh kịp.
"Trời ạ, chẳng lẽ trận chiến đỉnh phong giữa Tu La thần và Băng Tuyết thần đến lúc bắt đầu rồi sao?"
Long Khôn cảm thấy vô cùng kích động, vẻ mặt hưng phấn nhìn hai đại cường giả đến gần nhau.
"Hắc Mang Tinh đúng không? Ta thật muốn xem thử ngươi thật sự có năng lực nghịch thiên cải mệnh hay không?"
Vũ Vương tử, người có được thân hình và gương mặt của quốc vương, trong ánh mắt vẫn duy trì trạng thái kiêu ngạo thuộc về riêng hắn.
Bỗng nhiên Vũ Vương tử xuất thủ, sau lưng hắn có sức mạnh băng sương vô cùng vô tận đè ép về phía Từ Dương.
Khi sức mạnh của hắn phóng ra, nhiệt độ chiến trường trong nháy mắt thấp đến độ đóng băng, mấy người trong nhóm Từ Dương, bao gồm cả đại quân Anh Vương Tử đều nhanh chóng lui ra phía sau, không ai có ý chủ động tiến lên tới gần một bước.
Chỉ có duy nhất Vô Song từ đầu đến cuối đứng vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, không bị khí tức xung quanh ảnh hưởng, ánh mắt của nàng tluôn nhìn chằm chằm trên người Từ Dương, sợ hắn bị sức mạnh băng tuyết này làm thương tổn.
Có lẽ ngay cả Vô Song cũng không cảm nhận được, ánh mắt quan tâm của nàng giống hệt Tiểu Nam che chở Anh Vương Tử.
Điều khác biệt duy nhất chính là nam nhân của nàng là người đứng đầu thiên hạ, không phải người yếu đuối trốn sau lưng như Anh Vương Tử kia.
Ầm ầm!
Tu La kiếm của Từ Dương phát ra khí tức cuồng bạo.
Cuối cùng màu đen phía sau Tu La Đồ Đằng cũng lần nữa phát sáng, phút chốc khí tức băng tuyết trong toàn bộ chủ điện đã hoàn toàn bị đọa lạc, bắt đầu bị hòa tan.
Mà bên kia, Vũ Vương tử cũng bắt đầu phóng thích sức mạnh Băng Tuyết thần vực chân chính, ánh sáng màu xanh thẫm hoàn toàn bao phủ bản thể của hắn, ngay cả sức mạnh Tu La của Từ Dương cũng không thể bài trừ màu băng lam trong khoảng thời gian ngắn.
Trên thực tế Băng Tuyết Thần Ngọc chính là một nửa tinh hoa sức mạnh trong huyết mạch Băng Tổ cự thú.
Nói cách khác, lúc này Vũ Vương tử có một nửa sức mạnh của Băng Tổ năm đó.
Mặc dù Vũ Vương tử có nhục thân nhân loại căn bản không biện pháp so sánh với cự thú tiền sử thuộc tính băng sương kia, nhưng sức mạnh trong huyết mạch không khác gì.
Băng Phong Vô Cực!
Đột nhiên, Vũ Vương tử thi triển phong ấn áo nghĩa cường đại.
Một tia băng lam sáng chói nhanh chóng phóng xuống dưới chân Từ Dương, bắt đầu đóng băng nhục thân hắn từ dưới lên.
Từ Dương cũng không chống cự, chỉ cười lạnh, tiếp theo trong nháy mắt sức mạnh băng phong vỡ nát, khí tức màu đen ở khắp mọi nơi bắt đầu thẩm thấu về phía đối phương.
"Ta muốn để cho ngươi mở mang kiến thức một chút cái gì mới gọi là sức mạnh phong ấn chân chính!"
Tu La cấm!
Trong chốc lát, Tu La Đồ Đằng kinh khủng ngưng kết trên đỉnh đầu Vũ Vương tử, mà Tu La kiếm như trở thành điểm mấu chốt của Tu La phong ấn mạnh nhất. Một khắc khi thanh kiếm này hạ xuống trước mặt Vũ Vương tử, Vũ Vương tử phát hiện sức mạnh Băng Tuyết Thần Ngọc trong cơ thể như lâm vào trạng thái ngủ say, hoàn toàn cắt đứt liên hệ thần thông.
"Đáng chết, đến cùng ngươi đã thi triển sức mạnh như thế nào lại khiến cho ta như ngã vào vực sâu? Khó chịu vô cùng. "
Từ Dương cười khẽ: "Giống như ta không rõ sức mạnh băng tuyết của các ngươi như thế nào, ngươi cũng không thể hiểu rõ được sức mạnh của ta. Chênh lệch giữa ngươi và ta là vĩnh viễn không có cách nào thu hẹp được, từ bỏ đi Vũ Vương tử!"
"Ngươi nằm mơ!"
Sức mạnh Băng Tuyết Thần Ngọc Vũ Vương tử một lần nữa thức tỉnh, Băng Tổ cự thú Đồ Đằng sau lưng buông xuống!
Khi cổ sức mạnh này bộc phát, nhục thân Vũ Vương tử đã đạt đến cực hạn của sức mạnh băng tuyết, có thể bạo thể mà chết bất cứ lúc nào.
Bởi vì hiện tại hắn sử dụng nhục thân của quốc vương Băng Tuyết Thần Triều, tu vi của người này vốn cũng không quá cường đại, có thể nói hoàn toàn dựa vào sức mạnh Băng Tuyết Thần Ngọc, bây giờ sức mạnh huyết mạch Băng Tuyết thần vực đã hoàn toàn thức tỉnh, khiến thân thể này quá sức chịu đựng.
"Đừng chống cự nữa, từ bỏ đi, bằng không thân thể của ngươi sẽ hỏng mất!"
Anh Vương Tử vẫn nhịn không được nói, giờ khắc này nhìn thấy huynh trưởng của mình đi vào đường chết, trong lòng hắn đau đớn vô cùng.
Hắn nhớ lại những kỷ niệm lúc nhỏ cùng vị huynh trưởng này, một Anh Vương Tử lương thiện cuối cùng vẫn không nỡ nhìn vị huynh trưởng này chôn vùi tương lai của mình.
Đương nhiên Từ Dương sẽ không có chút tình cảm gì với tên gia hỏa này, Tu La kiếm một lần nữa đằng không mà lên.
Tu La trảm!
Ầm ầm!
Uy lực một kiếm bộc phát đến sức mạnh cực hạn.
Ngay sau khi sức mạnh Tu La đánh xuống, Băng Tổ Đồ Đằng sau lưng Vũ Vương tử hoàn toàn sụp đổ, sức mạnh cực hạn của Băng Tuyết Thần Ngọc cũng không thể chống lại thực lực của Từ Dương.
Tất cả mưu tính của hắn đều bị thất bại bởi Từ Dương, Hắc Mang Tinh giống như một cơn ác mộng, bao phủ vận mệnh của toàn bộ trung tâm Băng Tuyết Thần Triều, ảnh hưởng hết thẩy đến thế giới này.
Thần Thiên sư bất đắc dĩ thở dài, kết quả cuối cùng vận mệnh đúng như ông ta tính toán ra, nữ nhi ông ta trở thành biến số duy nhất, vận mệnh được cứu bởi Mang Tinh Từ Dương.