Đến lúc này, nội tình hạch tâm chân chính của Bắc Tấn Kiếm Minh nhất mạch, tất cả đều tổn thất dưới thế lực của Từ Dương.
Dã tâm của Phong Tụ cũng buộc phải dừng lại. Ông ta hiểu được, trong vòng một năm, mình cũng tuyệt đối không có khả năng hoàn thành đại nghiệp thống nhất Tam Thiên Đạo Châu, coi như là mấy lãnh thổ đế quốc bị diệt kia, chỉ sợ cũng sẽ trong thời gian ngắn nhanh chóng bị phản chiến trở về.
Thế nhưng cho dù là như thế, Phong Tụ cũng chưa từng hối hận vì trở thành đối thủ với Từ Dương, bởi vì hai người bọn họ đã định trước là không cách nào cùng tồn tại trên đại lục này.
Coi như là để cho Phong Tụ chọn lại một lần nữa, lúc trước ở đỉnh Thiên Vân Sơn, ông ta cũng tuyệt đối sẽ không làm ra lựa chọn giống như Nữ đế.
Ma tôn! Ma tôn!